Em đồng nghiệp dâm của tôi mê chim to lắm

Suốt đời làm chia ly” Hay “Mùa thu Paris. Bây giờ ông nói ý tưởng đó với vợ, bà Thu Mỹ cười ha hả nói: “ Thôi ông…có hai bà lông đen là ông đủ chết rồi…ở đó mà ham” Nam Phong thích chí nói: “Vậy chúng ta thuê khách sạn có thể nhìn thấy rõ tháp Eiffel Tower rồi đụ nhau dưới trời Paris…em chịu không?” Thu Mỹ cười khúc khích nói: “Anh đụ em hay đụ chị Tú Anh?” Nam Phong nói: “Cả hai…nhưng anh thích đụ vợ hơn!” Thu Mỹ trề môi nói : “Anh xạo quá! Khi con người sống trong hoàn toàn tự do, tự tin, tự chủ chính mình và có lòng khoan dung mở rộng tầm nhìn như vợ chồng Tú Anh thì cuộc đời là thiên đường. Lần đầu tiên ăn nằm với nhau, ông không thắc mắc vợ còn trinh hay mất trinh hay những lý do tần mần nhỏ nhen khác. Nam Phong thích Pháp, vì ngày xưa thời còn chiến tranh ông mơ tưởng Pháp qua mấy bài thơ phổ nhạc của Phạm Duy, như “Lên xe tiễn em đi, chưa bao giờ buốn thế.